Nàng lười để ý đến Tái Thanh, dồn hết sự chú ý vào Sở Dương, nàng tiến lên hai bước, nở nụ cười đầy quyến rũ, yêu kiều mà cất tiếng: “A, đây không phải là hoàng tỷ sao? Lâu rồi không gặp, sao lại chật vật đến thế này, trời đông giá rét, tuyết rơi dày đặc, mà lại chỉ mặc phong phanh ra ngoài. Muốn đi đâu vậy?”
Sở Dương nhìn vẻ mặt đầy châm chọc của Nhu Lan, dường như có một cọng dây leo kịch độc đâm sâu vào tim, mỗi một tấc siết chặt đều khiến sự phẫn nộ trong lòng nàng bùng nổ, nhưng trên mặt nàng lại càng bình tĩnh, trái tim xoắn lại, ý hận thối rữa lại càng điên cuồng sinh trưởng.
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào gương mặt mà nàng muốn xé nát, nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng ta, Sở Dương cười lạnh một tiếng, ánh mắt độc ác vô tình, lạnh lùng mở miệng với Nhu Lan: “Một tiện nhân từ kỹ viện mà ra, cũng xứng gọi ta là hoàng tỷ?”
Nàng nhìn thấy trong mắt Nhu Lan lóe lên vẻ đắc ý, khóe miệng càng cong lên, lạnh lùng mà nói, “Chẳng lẽ ta không biết ngươi dơ bẩn đến mức nào sao? Cùng thái tử dâm loạn, làm trái luân thường, hiện giờ lại vì tham sống sợ chết mà không từ thủ đoạn, ngươi âm hiểm xảo trá, thật giống như mẫu thân tiện nhân của ngươi, chó nhà có tang, ai cũng căm phẫn.”
Sở Dương đối mặt Nhu Lan, chưa từng mất mặt, cho dù hiện tại đầy thương tích, cũng không bị Nhu Lan uy hiếp.
Nàng lạnh nhạt nhìn Nhu Lan thở hổn hển, cười nhạo, nhục nhã nàng, “Như thế nào? Cảm thấy ta nói không đúng sao? Đúng, lại không chịu nổi, chó nhà có tang còn được người thương tiếc, ngươi thật sự là heo chó cũng không bằng.”
“Câm miệng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT