Mặc Ngọc muốn duỗi tay đi trấn an Sở Dương, lại là nâng không nổi cánh tay, nàng cúi đầu, vừa mới hút một ngụm, liền cảm nhận được Sở Dương dừng ở trên vai nàng cái tay kia, chưởng gian độ ấm, lại là như vậy lạnh, lạnh đến tựa băng tựa sương.
Sở Dương nhìn nàng cười nhạt, "Ngươi biết Địch Ly vì sao lại khiến ngươi đến đây không? Hắn muốn ta tự mình kết thúc, muốn ta đau đớn đến chết. Mặc Ngọc, ngươi cứ yên tâm, ta còn có nghi hoặc, sẽ không để hắn toại nguyện."
Trong mắt Sở Dương lóe lên vẻ kiên cường. Địch Ly đã rút gân cốt của Ảnh Nhi như vậy sao? Thật đau đớn, thật tàn nhẫn.
Nhưng nàng không phải Ảnh Nhi, sự kiêu ngạo và cốt khí của nàng là do Tiên đế nâng niu từ nhỏ, nàng không sợ Địch Ly, cũng không sợ Triệu Sâm.
Sở Dương chậm rãi nắm chặt hai tay, đang muốn sắp xếp lại suy nghĩ, cửa bị mở ra. Nàng vừa ngẩng đầu, sự kiên cường và cốt khí liền bắt đầu lung lay, rồi sau đó là sụp đổ.
Tái Thanh.
Trong đôi mắt đen của nàng là hình bóng của hắn, vừa quen thuộc, vừa khiến nàng khó dứt bỏ. Giống như một cơn lốc xoáy, Sở Dương bị hắn bắt lấy, không thể trốn thoát, chỉ có thể càng lún càng sâu, thẳng đến khi tiến vào vực sâu tăm tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT