Còn có người tự xưng là thanh liêm, trong lòng đều nghĩ, đứng cao ngã đau, phong cảnh nhất thời thì có ích gì, không phải là bị độc sát, mất nửa cái mạng, làm người vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Mọi người bên ngoài đều mang tâm tư khác nhau, hai người trong đình lúc này đang căng thẳng.
Nguyên Quốc Công cười nhẹ nói: "Hữu tướng sao lại có sắc mặt này? Sao cảnh đời thay đổi mà không màng tình xưa?"
Hắn hồ nghi cùng kinh hoảng, hắn cảm thấy không đúng, nhìn lại phát hiện Thanh Tùng Vệ cũng tới, trong lòng lại tính toán, Kim Giáp Vệ đâu?
Nguyên Quốc Công không cho hắn so đo thời gian, giơ tay ý bảo hắn thả lỏng, đi đến trước mặt hắn, chỉ vào vết máu trên mặt đất nói: “Nhìn một chút, bị hắn lừa rồi.”
Trong ánh mắt nghi hoặc lại phòng bị của Trịnh Lương, Nguyên Quốc Công nói tiếp: “Ngươi bị Địch Ly lừa, hắn muốn ngươi độc sát Tái Thanh, dẫn giận Sở Dương, lấy tính tình của Sở Dương nhất định sẽ vì hắn đòi công đạo, làm mọi người đều biết. Chỉ cần Tái Thanh trúng độc, Kim Giáp Vệ liền sẽ đến vây quanh mọi người. Một mặt bảo vệ ngươi, một mặt làm các quan viên rõ ràng người đứng sau ngươi là Địch Ly, như vậy ngự sử sẽ không tàn nhẫn hãm hại ngươi, cho ngươi cái tội độc sát chưa thành, tá quan là được. Ngươi cho rằng Địch Ly nói mượn việc này phế bỏ quan chức của ngươi, hắn lại bảo ngươi rời kinh, việc này hắn chắc chắn làm được, đúng không? Nhưng ngươi quay đầu lại nhìn xem, là Kim Giáp Vệ sao?”
Trịnh Lương hai mắt càng thêm trợn tròn, hắn thử nói: “Ngươi từ đâu biết được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT