Đầu nàng cúi thấp đến mức không nhìn thấy vai hắn, đương nhiên không biết trong mắt Tái Thanh là không hề có tình cảm, hoàn toàn lạnh lẽo.
Hắn cong môi cười nhạo sự ngây thơ của nàng.
Sở Dương không đợi được câu trả lời của hắn, ngước mắt lên nhìn hắn, hắn đã không chút dấu vết mà thay đổi thành nụ cười ấm áp.
Hắn an ủi nàng không cần nghĩ nhiều, chuyện đã qua không cần nhắc lại, lại kể mấy chuyện vui cho nàng nghe. Đến khi Sở Dương tươi cười, hắn mới ra vẻ không nỡ nói: "Hôm nay người đông, đình đài lầu các, cùng hiên tạ hành lang thuyền đều kê đầy bàn ghế, lúc này ta nên ra ngoài tiếp đón, ngươi nếu lười ứng phó thì ở trong phòng, hoặc ra phủ đi chơi, hôm nay ta về phòng có lẽ không sớm đâu."
Sở Dương tất nhiên ngoan ngoãn gật đầu, nhìn hắn rời đi.
Tái Thanh vừa ra khỏi viện, đã nghe tiếng hồng ưng báo hiệu.
Hắn nghiêng mắt cười, khoác thêm vẻ ung dung thản nhiên, một đường hướng phủ môn mà đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT