Lúc nãy trên đường chạy tới vì quá gấp, đến cả cây dù đang cầm trên tay cô cũng chẳng buồn để ý. Bây giờ thấy trời bắt đầu mưa to, trong khi mấy người kia lại không có ô, chi bằng đưa sang cho họ dùng thì hơn.
Đoạn Kiêu Lâm cầm ô, nghiêng người che kín đầu cô: “Vừa rồi sao em không né mưa đi?”
“Em vẫn luôn lo cho anh mà.” Cô hơi ấm ức, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn lộ ra vẻ vô tội, “Em sợ anh bị hắn làm bị thương.”
Những chuyện khác cô còn có thể nhịn, nhưng chuyện Đoạn Kiêu Lâm không có dị năng mà lại phải đánh nhau với Cố Hạc – loại người có dị năng không yếu – thì căn bản là chẳng chiếm nổi chút lợi thế nào, làm không khéo còn bị thương. Trên đường chạy tới đây, cô gần như đã tưởng tượng ra cảnh anh mình đầy máu rồi.
Cô kéo tay Đoạn Kiêu Lâm đi lên phía trước.
Bãi huấn luyện đã không còn ai.
Lăng Lãng và Ảnh vẫn đứng trong mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT