“Theo lý mà nói thì đúng là như vậy. Anh cũng đâu thiếu phụ nữ, giữa chúng ta có lẽ chỉ là một chút cảm xúc nhất thời. Về đến căn cứ rồi, em không biết phải đối mặt với anh thế nào…” Bùi Tây Tình vốn nên cảm thấy chột dạ, nên né tránh, nhưng cô không làm thế. Cô chỉ bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt, dùng giọng điềm đạm nói ra những suy nghĩ trong lòng mình: “Em là tang thi, vốn dĩ không thể thực sự ở bên con người.”
Cô nói tiếp: “Em cũng không muốn sau khi về đến căn cứ, vì đủ loại lý do mà khiến anh rơi vào thế khó xử, rồi cuối cùng bị ép buộc phải ra tay giết em. So với tình huống đó, chi bằng tranh thủ trước khi về căn cứ, em tự rời đi.”
Trong lòng cô hiểu rõ, cô và Đoạn Kiêu Lâm không thể nào lâu dài. Bất luận là ngoại cảnh, thân phận hay cả sự nhận thức, tất cả đều khiến họ không thể bên nhau.
Chân tình hay không, kẻ yếu tìm kiếm chỗ dựa vốn dĩ là chuyện thường tình. Cô chưa bao giờ cho rằng chuyện mình từng làm là sai. Dây dưa không dứt, mới thật sự là ngu ngốc.
Thế giới này vốn dĩ đã rất tàn khốc, trong nhân loại cũng chia ba bảy loại, mà Pháp Lan Luân lại càng phức tạp, u ám hơn nhiều.
Tuy chưa từng thấy, nhưng từ Đoạn Kiêu Lâm, cô mơ hồ có thể nhìn ra vài phần bóng dáng của người cầm quyền kia trong căn cứ Pháp Lan Luân – lạnh lùng, khó lường, khiến người ta không dám lại gần.
Những người trong tay hắn, tám chín phần đều mang theo khí tức xa cách, bạc tình, khiến người khác vừa sợ vừa nể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play