Bùi Tây Tình vỗ vỗ đầu con chó, nó lập tức hiểu ý, lao ra chiến đấu. Cô cúi đầu nhìn đám người phía dưới còn đang ngơ ngác, không nói lời nào. Vừa mới giây trước còn ngồi xem bọn họ chiến đấu, giây sau đã có tang thi lao ra tát mạnh một cái, đè người ta xuống đất, nhào tới cắn xé.
Bên dưới lập tức vang lên một trận kêu gào thảm thiết, cô thì chỉ lo thân mình.
Tiêu Việt cau mày, dùng dị năng đẩy lùi tang thi, kéo người bị ngã dậy: “Chạy nhanh ra xa lũ tang thi! Giết không nổi thì trốn ra ngoài! Mọi người cố thêm một chút, cứu viện sắp đến rồi!”
Cả đám vội vàng tản ra, chẳng ai có tâm trạng chú ý đến Bùi Tây Tình nữa.
Tiêu Việt lại một lần nữa liếc nhìn cô, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Trong ánh mắt nhìn cô, xen lẫn cả hỗn loạn và áy náy.
Cuối cùng, tiếng đồng đội gọi ầm ĩ kéo anh ta khỏi suy nghĩ. Anh nắm lấy tay Bùi Yên Đình: “Đình Đình, em cũng mau đi đi.”
Nhưng Bùi Yên Đình lại không chịu: “Phải đi cùng nhau! Không đời nào em bỏ anh lại một mình! Hơn nữa… em gái em còn đang ở trên kia, có vài chuyện em nhất định phải hỏi cho rõ ràng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT