Càng ở lại căn cứ lâu, mối quan hệ giữa cô và mọi người trong căn cứ lại càng trở nên thân thiết.
Điều kiện quả thật không tốt lắm, nhưng mọi người đồng lòng vượt qua khó khăn, vẫn có thể kiên trì tiếp tục sống.
Bùi Tây Tình tựa vào ghế dựa, đung đưa lười biếng ngáp một cái.
Đúng lúc Mã Mộng Hương xách một túi lớn rau củ từ bên ngoài bước vào.
“Đem rau đến cho chị đây, đều là đồ tươi nhất, đủ cho các chị ăn được năm sáu ngày.”
“Cảm ơn nhé.” Bùi Tây Tình mỉm cười: “Trước kia ở trong thôn, em mang củi cho bọn chị, bây giờ vẫn là em đem thực phẩm đến.”
“Chứng tỏ chúng ta có duyên phận đấy, chị hiểu không? Duyên phận là thứ huyền diệu lắm đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play