Hai bàn tay của Bùi Tây Tình đều bị trầy xước, đau đến mức cô chỉ muốn đấm cho hắn một cú cho hả giận. Nhưng lúc đó, cô không thể mở miệng nói được gì, chỉ có thể hung hăng trừng mắt lườm hắn một cái.
Ngu ngốc.
“Ồ à, còn dám lườm tôi hả?” Mạnh Kiến Khải gào lên, hùng hổ nhấc chân định đá. Bùi Tây Tình siết chặt cục đá trong tay — hắn mà dám đá thật, cô cũng không ngại đập nát cái giày tồi của hắn luôn.
Thế nhưng chân của Mạnh Kiến Khải còn chưa kịp chạm tới người cô, cả người hắn đã bị một luồng dị năng nguyên tố chói lóa đánh bật ra ngoài, như thể bị một cú quăng mạnh mẽ ném văng đi không thương tiếc.
Lăng Lãng dẫn người chạy vội trở về, vừa tới nơi đã túm cổ áo Mạnh Kiến Khải, nhấc bổng hắn lên rồi quăng một cú qua vai ngã lăn ra đất, lạnh giọng quát:
“Mày có mấy cái mạng đủ cho tao giết hả?”
Mạnh Kiến Khải trợn tròn mắt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT