Đám dân tị nạn, đến cả người gây chuyện là ai cũng không nhìn rõ, cả đám cứ như kiến vỡ tổ, lộn xộn yếu ớt, chẳng ai bận tâm tới. Họ chỉ có thể tự dìu nhau đứng dậy, rút về góc ven đường, tự xử lý vết thương.
Người ngoài nhìn không rõ, cũng không biết ai đang ngồi trong xe, chỉ biết rằng người dám lái thẳng xe qua đường lớn giữa tổng bộ thế này, chắc chắn không phải loại dễ động vào.
Nên cũng chẳng ai dám hó hé, càng không có ai ra mặt đòi công bằng.
Họ không nhìn rõ, nhưng “Ảnh” thì nhìn thấy.
Bùi Tây Tình hỏi: “Là ai vậy? Lái xe kiểu gì vậy chứ?”
Ảnh đáp: “Lâm Nghiệp Châu.”
Ảnh giải thích thêm: “Con trai một doanh trưởng trong quân đội, lâu nay quen thói hống hách ở tổng bộ rồi. Mấy chuyện lái xe đâm người, không phải lần đầu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT