Trong đầu Bùi Tây Tình toàn là những tình tiết trong kịch bản, mạch truyện vừa quy củ lại vừa đầy nguy hiểm. Nghe anh nói muốn ra tiền tuyến, cô theo phản xạ gọi anh lại. Đến khi anh dừng bước, quay lại nhìn cô, ánh mắt mang theo chút mong chờ, cô mím môi, há miệng định nói gì đó, nhưng hồi lâu vẫn chẳng nói ra lời.
Khác với thường ngày, Lăng Lãng lúc này lại tỏ ra rất kiên nhẫn, thậm chí chẳng để tâm đến việc cô mở miệng mà vẫn lặng thinh cả nửa ngày.
Anh cứ nhìn cô như vậy, xung quanh là con phố vắng tanh, chỉ có lá khô bị gió cuốn tung lên, lạo xạo trên mặt đường.
Trời dần chuyển lạnh, màn đêm buông xuống mang theo hơi gió. Vài sợi tóc bạc trước trán anh bị gió thổi bay, anh hơi nheo mắt lại, tay cầm chiếc mũ lỏng lẻo, nhướng mày, bộ dạng lười nhác nhìn cô:
“Làm sao thế? Lâu quá không gặp tôi, có nhiều chuyện muốn nói quá hay là bị đám ký sinh thể dọa đến ngu người luôn rồi, đơ cả đầu óc?”
Bùi Tây Tình nghĩ một lúc, rồi mới nhẹ giọng nói:
“Cẩn thận một chút, bình an trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play