Sáng sớm hôm sau, Đường Y Đồng đã khoác ba lô lên lưng rời đi.
Bùi Tây Tình còn cố dậy sớm cùng cô ăn một bữa sáng đơn giản, tiễn cô xuống lầu, sau đó lại quay trở về phòng, ngã xuống giường ngủ một giấc đến tận trưa.
Khi tỉnh dậy, cô duỗi người thật dài, cảm giác như mấy ngày qua chưa từng được ngủ ngon như vậy. Những mệt mỏi tích lũy từ chuỗi ngày lặn lội ngoài trời cuối cùng cũng được bù lại đôi chút.
Cô tùy tiện làm ít đồ ăn cho mình, ngồi lên ghế vừa ăn vừa xoa cổ chân còn hơi nhức.
Thương tích ở chân và vết cắn trên vai do tang thi gây ra vốn dĩ đã gần lành, nhưng vì mấy ngày qua vẫn luôn vận động ngoài trời, đến giờ vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục. Dù vậy, cô cũng không quá sốt ruột—thời gian, cô có rất nhiều.
Thành thật mà nói, Bùi Tây Tình là người có thể sống mà không cần ăn thịt. Chỉ cần có chút đồ ăn chính là được. Hồi còn làm minh tinh, cô từng ngày ngày khắt khe quản lý dáng vóc, rau củ trộn nước sốt và nước trái cây là bữa ăn quen thuộc, vì vậy lúc này cũng không thấy khổ sở gì.
Ăn qua loa xong, cô lại bắt đầu dọn dẹp đồ đạc trong nhà. Phòng trống vẫn còn thiếu khá nhiều đồ, cô liền gọi Cù Xà ra chỉ huy, bảo nó giúp mình đi tìm vật dụng từ các đống gỗ vụn, hy vọng nhặt được vài thứ hữu ích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT