Tả Hàm tiến lên một bước, đưa tay ra: “Hộ tâm lân giáp.”
Vu Phùng Vũ sực tỉnh từ trong hồi ức, hắn phản ứng mất vài giây, rồi mới tháo mảnh lân giáp đang đeo trên cổ xuống, hai tay khép lại, cuối cùng còn cẩn thận cảm nhận độ cứng của nó một chút.
Mảnh hộ tâm lân giáp này từng cắm rất sâu vào máu thịt Vu Phùng Vũ, sau đó bị chính tay hắn cạy ra, rồi xỏ lại bằng dây xích, treo trước ngực.
Vu Phùng Vũ nhẹ nhàng đặt mảnh lân giáp vào lòng bàn tay Tả Hàm.
Đôi mắt hắn hẳn là đỏ, nhưng không sao cả, vì mắt của ngoa thú vốn dĩ chính là màu đỏ.
Khi Vu Phùng Vũ tháo dây xích ra, ánh mắt Tả Hàm vẫn luôn dán chặt vào hắn, mãi cho đến khi nhiệt độ cơ thể truyền qua sợi dây được đặt vào lòng bàn tay, Tả Hàm mới nén giọng, hỏi: “Cậu không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Điều hắn tức giận, là tại sao ngoa thú lại không chịu tin hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play