Trên mặt Vu Phùng Vũ thoáng hiện nụ cười gượng, ánh mắt chớp mắt tối sầm lại: Ngoa thú làm gì có mùi hương? Hương là của hoa thủy tiên.
Đã nói dối thì phải chấp nhận hậu quả, hắn là người nói, thì cũng nên là người gánh.
Đến ngày thứ một trăm hai mươi, kiên ngọc cuối cùng cũng thành thục. Viên kiên ngọc trắng muốt lăn xuống đất, Vu Phùng Vũ lập tức nhào tới ôm chặt lấy: “Tả Hàm! Tả Hàm! Nó chín rồi!”
Tả Hàm: “Ừm...  Cậu sắp đi rồi sao?”
Vu Phùng Vũ ôm kiên ngọc, do dự mấy lần: “Tôi... tôi sẽ trở lại.”
Tả Hàm bất ngờ nắm lấy tay Vu Phùng Vũ: “Hai mươi năm. Hai mươi năm sau, cậu nhất định phải quay lại.”
Vu Phùng Vũ cụp mắt xuống. Tính thời gian, hai mươi năm là đủ. Hắn ngẩng đầu lên, mỉm cười: “Được. Hai mươi năm sau, tôi trở về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play