Trạm Nguyệt Quân rất nhạy bén cảm nhận gần đây trong nhà có chút khác lạ. Cụ thể ở đâu thì anh chẳng nói được, nhưng cứ thấy căn nhà vốn gọn gàng như kiểu mẫu phòng trọ bỗng nhiên phảng phất chút… mùi đồng quê.
Nhưng về mặt nhìn thấy thì mọi thứ trong nhà vẫn do Thường Minh sắp xếp, đâu ra đấy, không sai sót gì. Lại đúng lúc Trạm Nguyệt Quân công việc hơi bị áp lực, nên mấy chuyện nhỏ lẻ bất hòa kia anh cũng dễ dàng bỏ qua.
“Không biết là do dạ dày tôi có vấn đề hay trứng hôm nay hơi tanh thật?” Trạm Nguyệt Quân mím môi, khẽ lấy tay bịt mũi một chút, cuối cùng không nhịn được, chạy vào nhà vệ sinh nôn một trận.
Thường Minh hơi áy náy, chân vô tình đá cái thùng rác trong bếp dịch sát tường hơn, tay cầm ly nước chanh vừa uống vừa gật gù, “Chắc chắn là do anh rồi!”
“Cơm trưa hôm nay, cà chua không phải mua ở siêu thị hữu cơ anh vẫn hay đi đúng không? Vị hơi chua.” Trạm Nguyệt Quân vứt hộp cơm vào bồn rửa, nhìn thấy đầy bùn đất bám khắp chỗ, “Chuyện gì đây?”
“Không không không, anh nhìn nhầm rồi!” Thường Minh vòng tay qua vai anh đỡ anh ngồi xuống sofa, tháo vớ giúp, rồi bật máy massage bắp chân cho anh – để chống phù nề. “Cà… cà chua mà, chua mới ngon! Để tôi xem… Ô, tôi ăn hết cả bát cơm lớn rồi đấy?”
Trạm Nguyệt Quân nhẹ nhàng cười, “Ừ, chua mà dễ ăn.”
Đêm đó Trạm Nguyệt Quân bị ợ chua, nằm trên giường thấy nóng rát khó chịu, lặng lẽ xuống bếp muốn mở tủ lạnh lấy lon cola uống cho đỡ.
Cửa tủ vừa mở…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT