Ngọc Lan dù sao cũng chỉ là một chú cún con, chưa đến tuổi trưởng thành như mấy con chó lớn khác, Tô Dật Thuần sợ nó nếu lỡ đánh nhau thì sẽ không địch lại, cũng chẳng thèm hỏi xem trong khu có con nào hung dữ không, cứ vậy mà dắt chó với bạn trai cùng nhau tới chỗ yên tĩnh không một bóng người.
Cậu ngồi trên chiếc bàn đu dây bên cạnh, vừa nhìn Đỗ Hàn Sương dắt chó, thỉnh thoảng còn phải đi nhặt phân, gương mặt tuấn tú đẹp hoạ thủy, khiến Tô Dật Thuần không nhịn được mà chụp một tấm ảnh.
Khung cảnh này thực sự khiến người ta nhịn không được mà bật cười.
Cạnh chân đột nhiên có gì đó ươn ướt chạm vào, Tô Dật Thuần giật mình, cứ tưởng có con sâu gì đang bò lên đùi mình, cúi đầu nhìn xuống mới phát hiện là một con thỏ lông xám.
“Mao Mao, không được liếm người lung tung.”
Tô Dật Thuần theo tiếng nói nhìn qua, người kia có một đôi mắt hạnh ướt át dịu dàng, ánh mắt như có nước, khóe mắt khẽ cong, thế nhưng cả gương mặt lại mang theo vẻ lạnh nhạt thanh cao, đối lập hoàn toàn với đôi mắt quyến rũ ấy.
Lục Tửu bước tới xách con thỏ lên, nhìn Tô Dật Thuần: “Ngại quá, có phải đã làm phiền cậu rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play