Dì Vương cuối cùng vẫn không giấu cậu đi, Tô Dật Thuần ngồi không yên suốt mười phút, vẫn không đợi được Đỗ Hàn Sương xuống lầu, đành phải tự mình đi lên tìm hắn.
“Cậu nói xem, lâu như vậy rồi mà còn chưa ra, có khi nào là hắn thích bộ váy đó thật không?”
“Ha, cậu gan cũng lớn thật đấy,” Cẩu Đông Tây liếc xéo Tô Dật Thuần vì mấy suy nghĩ vớ vẩn trong đầu cậu, giọng đầy khinh bỉ: “Tôi chỉ thấy hắn có vẻ quá nghiêm túc với cái váy thôi.”
Tô Dật Thuần từ từ mở cửa phòng mình ra, vừa bóp bóp thái dương vừa thì thầm: “Tôi đại khái chỉ còn hai tháng nữa là tới kỳ phát tình, vậy trước hai tháng... hình như cũng không phải không thể, cậu thấy sao?”
“Im miệng! Đừng nói mấy thứ bẩn thỉu đê tiện đó trước mặt tôi!”
Cẩu Đông Tây lập tức bịt tai lại, diễn luôn vở “bịt tai trộm chuông” ngay tại chỗ: “Tôi là một nam sinh viên chuyên ngành triết học thuần khiết trong sáng, cậu đừng nói nữa, xin cậu đấy!”
“Giả vờ cái rắm, chỉ có đàn ông mới hiểu đàn ông, việc gì cậu phải đạo đức giả vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT