Tô Dật Thuần hoảng loạn xuống xe, trong đầu vẫn còn văng vẳng ký ức về biểu cảm khó tả kia của Đỗ Thiên Sơn.
Cậu không chắc Đỗ Thiên Sơn có nói bậy gì với con trai ông ấy không, nhưng lời đã buột miệng nói ra, tuy chẳng định thật sự thực hiện lời hứa của mình, nhưng những lời cay nghiệt ấy vẫn phải ném ra cho bằng được.
Tô Dật Thuần cảm thấy bản thân như một kẻ lừa đảo tình cảm, trong lòng tràn đầy áy náy với ba đời tổ tôn nhà họ Đỗ, xách hộp cơm lên lầu, tự giác ăn cơm một mình.
…
Năm nay Quốc Khánh, học sinh lớp mười hai cũng được nghỉ ba ngày, với bọn họ mà nói, cảm giác chẳng khác gì vừa giật được thời gian sống từ tay thần chết.
Đám học sinh lớp mười đã quen thuộc cơ bản với khuôn viên trường, Tô Dật Thuần nhìn đám nam sinh mặc đồng phục lớp mười tụ tập trên sân thể dục, tay ngứa muốn sờ vào quả bóng, nhưng nghĩ đến bàn tay mình còn đang bị thương, chỉ đành để Ôn Mãn Thanh túm đi, lưu luyến từng bước một rời khỏi.
Khác với cậu đang thèm khát bóng rổ đến phát điên, sắc mặt gần đây của Ôn Mãn Thanh lại tốt lên rõ rệt, vẻ mặt hớn hở như cây non đang độ xuân, khiến Tô Dật Thuần không nhìn thấu rốt cuộc hắn ta đã làm gì, hoặc đã có tiến triển tình cảm gì với Y Ninh, có điều Ôn Mãn Thanh không kể, cậu cũng lười hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT