◎ 29 + 1 = ◎
Lúc tiễn Giang Tảo xuống xe, Dung Tĩnh Thừa vẫn còn càm ràm không ngớt: "Sáng sớm thế này đã phải đi học, nhà trường đúng là vô nhân đạo. Xem ra anh nên góp ý với ban lãnh đạo, bảo họ điều chỉnh lại thời gian đến trường."
Trước màn làm loạn vô lý từ sáng sớm của anh, Giang Tảo chỉ ngáp một cái rồi nhàn nhạt đáp: "So với điều chỉnh giờ vào học, tôi càng mong họ sửa cái ‘truyền thống ưu tú’ mở họp giáo viên chủ nhiệm ngay sau giờ tan học hơn. Tôi đi đây."
Đóng cửa xe lại, Giang Tảo liếc nhìn đồng hồ. Còn chưa đến một phút nữa là chuông vào học vang lên, cậu xác định thế nào cũng muộn rồi, thế nên cũng chẳng vội, cứ ung dung bước về phía cổng trường.
Hôm qua cậu ở chỗ Dung Tĩnh Thừa cả ngày, buổi tối vốn định về lại căn hộ nhưng không chịu nổi tên nũng nịu nào đó cứ ôm chặt lấy không cho đi, còn thề sống thề chết rằng sẽ dậy sớm đưa cậu đến trường, Giang Tảo đành bó tay chịu trói, làm gối ôm thêm một đêm nữa.
Sáng nay, Giang Tảo tỉnh đúng giờ theo đồng hồ sinh học, còn "bạch tuộc tám vòi" đang quấn lấy người thì vẫn ngủ ngon lành. Mãi mới lay được người dậy, chỉ nghe anh lẩm bẩm nửa tỉnh nửa mê rằng dậy sớm là vô nhân đạo, buồn ngủ quá, còn muốn ngủ tiếp, thậm chí còn kéo Giang Tảo nằm xuống ngủ cùng. Mãi đến khi Giang Tảo định bỏ đi một mình, người kia mới luyến tiếc rời giường.
Ra khỏi nhà cũng còn sớm, nhưng Giang Tảo đã đánh giá thấp giờ cao điểm buổi sáng ở trung tâm thành phố. Dù tài xế tuân thủ luật giao thông mà vẫn chạy như bay, cũng chỉ kịp đến gần trường đúng một phút trước giờ vào học. Giang Tảo không muốn xe của Dung Tĩnh Thừa đậu ngay trước cổng trường quá công khai, thế thì không kín đáo chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play