Tên truyện: Sau Ba Lần Xuyên Sách, Lần Này Cậu Chủ Thật Chọn Cách Sống Buông Xuôi
Tác giả: Hoán Thì
Thể loại: Đam mỹ, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Chủ thụ, Hiện đại, HE
Edit: Keii
Văn án:
Đây đã là lần thứ ba Giang Tảo xuyên vào một cuốn truyện có tình tiết ôm nhầm con, trở thành cậu chủ thật.
Lần đầu tiên, cậu dốc sức cày cuốc cho kỳ thi đại học. Lần thứ hai, cậu lại quần quật ôn thi cao học. Lần này, chẳng lẽ còn định bắt cậu thi công chức nhà nước nữa sao?
Giang Tảo bức xúc: "Tôi cày sống cày chết, bao nhiêu công sức đổ ra, thành tích đạt được đều bị nguyên chủ đem đi lấy lòng nhà họ Lâm, những kẻ vốn dĩ chẳng thèm ngó ngàng gì đến cậu ta là sao? Tôi là thánh mẫu chắc? Dẹp hết!"
Giang Tảo thẳng tay bán sạch sành sanh đống tài liệu ôn thi cho đồng nát. Đời đã quyết sống buông thả thì cần gì thi với cử.
—— Nhưng cậu vẫn cần một công việc.
Đúng lúc này, một người đàn anh thời cấp ba bỗng xuất hiện trước mặt cậu, mỉm cười đưa cho cậu một bản hợp đồng tuyển dụng và ngỏ lời: "Có muốn về chỗ anh làm việc không?"
Công việc mà người đàn anh này giới thiệu là trở về trường cũ dạy học. Vốn dĩ Giang Tảo định từ chối, nhưng cuối cùng lại không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của mức lương mười vạn một tháng và lời hứa "tha hồ lười biếng", nên đã nhận lời tiếp quản lớp 11A19.
Sĩ số lớp không đông, nhưng trớ trêu thay, trò nào cũng là học sinh cá biệt, một lũ bị người đời xem như đồ bỏ đi.
Giang Tảo: Vừa hay, vốn dĩ cũng chẳng ai thèm để ý, dạy dỗ thành cái dạng gì cũng chẳng sao. Xem ra món tiền lương này kiếm cũng nhẹ nhàng chán.
Lớp 11A19 vốn nổi danh là "Trại Tập Trung Đồ Bỏ Đi", toàn những người bị coi là hết thuốc chữa, cả lớp tựa như một ao tù nước đọng.
Rồi một ngày, có người đặt chân vào cái ao tù nước đọng ấy, nói với cái đám bỏ đi ấy rằng: "Tôi không quan tâm chuyện khác, các cậu thích học hay không thì tùy, nhưng trong giờ của tôi thì thứ nhất là không được vắng mặt, thứ hai là không được làm ồn."
Mặt ao tù bỗng gợn sóng.
Ai nấy đều kinh ngạc nhận ra, kể từ khi đổi giáo viên chủ nhiệm, "Trại Tập Trung Đồ Bỏ Đi" cũng thay đổi một cách ngoạn mục. Chẳng còn cảnh trốn học, bỏ tiết thường ngày nữa, đánh nhau gây gổ lại càng không thấy đâu, thậm chí, bọn họ còn bắt đầu học hành!
Toàn thể giáo viên và học sinh trong trường: "Đây vẫn là cái đám bỏ đi mà tôi từng biết đấy ư?"
Ai cũng ngỡ rằng đám học trò cá biệt kia đã được thuần hóa, không còn nổi loạn nữa. Mãi cho đến khi họ thấy vợ chồng nhà họ Lâm đến dự lễ kỷ niệm của trường bị chính đám học trò đó, những kẻ đã quay về với bản tính cũ vây quanh châm chọc mỉa mai, còn thầy chủ nhiệm của chúng thì được bảo vệ cẩn thận ở giữa, họ mới hiểu ra rằng chiếc vảy ngược ấy vẫn còn đó, chỉ là được ánh sáng che giấu đi mà thôi.
Sau này, có người tổ chức cuộc thi bình chọn giáo viên xinh đẹp nhất, lớp 11A19 bèn ra sức kéo phiếu: "Bình chọn cho Giang Tảo! Thầy Giang của chúng tôi đẹp như tranh vẽ."
Những người khác thì cười khẩy: "Chỉ cậu ta thôi á? Bộ lọc chắc còn dày hơn cả cặp kính của thầy Giang ấy chứ."
Mãi đến khi thầy Giang tháo cặp kính quê mùa kia xuống, để lộ gương mặt đẹp đến kinh ngạc, họ mới chịu tin rằng thầy Giang quả thật đẹp như tranh vẽ – "Thầy Giang ơi, gả cho em đi!"
Người đứng đầu nhà họ Dung vốn nổi tiếng là cao xa khó với tới, đắc ý kéo cổ áo xuống, để lộ vết cắn trên cổ: "Thấy gì không? Tiểu Tảo cắn đấy."
Từ khóa nội dung: Hào môn thế gia, Tình hữu độc chung, Ngọt sủng, Xuyên sách, Sảng văn, Cứu rỗi.
Nhân vật chính: Giang Tảo, Dung Tĩnh Thừa | Nhân vật phụ: Giang Đồng, Lục Xá, tập thể lớp 11A19.
Tóm tắt trong một câu: Thay vì tự mình cày cuốc, chi bằng ép người khác cày.
Ý nghĩa tác phẩm: Chỉ những ai biết chọn lựa vì bản thân mới xứng đáng được cứu rỗi.