Giang Vạn Lý từng xem buổi phỏng vấn trên tivi, lại chứng kiến tận mắt hôm nay, cảm thấy Phúc Sinh có thể hơi mắc chứng tự kỷ nhẹ, nhưng ngoài việc ít nói thì cũng chẳng khác gì người bình thường.
Anh chỉ vào giường trên của Hàn Tích, nói: “Giường trên của Hàn Tích còn trống, nếu cậu không quen ngủ giường trên thì đổi giường dưới của tôi cũng được.”
Phúc Sinh lắc đầu, với anh ngủ đâu cũng như nhau: “Cảm ơn, không cần đâu.”
Phúc Sinh sắp xếp ổn thỏa xong liền đưa Tạ Tiểu Ngọc sang ký túc xá nữ. Hàn Tích nghĩ mình là trưởng bối, vội vàng theo sau: “Để tôi đưa hai người đi.”
Giang Vạn Lý nhanh chóng kéo cậu ta lại: “Hai người ta từ thôn Đại Hà lên tận Kinh thị mà còn tìm không ra ký túc xá nữ chắc?”
Hàn Tích luyến tiếc đứng lại, vẫn còn muốn tìm hiểu thêm về người cháu họ này. Nhưng thôi, dù sao cũng học cùng ngành, thời gian còn dài mà.
Giang Vạn Lý hiểu lầm, tưởng rằng Hàn Tích còn trẻ bồng bột, động lòng trước vẻ ngoài xinh đẹp của cô gái, sinh lòng ái mộ. Anh nghiêm túc khuyên nhủ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT