Tàu hỏa vỏ xanh lắc lư lọc cọc, tuy không nhanh như tàu cao tốc sau này, nhưng so với xe khách thì vẫn thoải mái hơn nhiều. Bây giờ chưa phải mùa cao điểm Tết, trên tàu cũng không quá đông.
Cao Phân chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho họ, dưa muối nhà làm, trứng vịt muối, bánh mì trắng, mang ra vẫn còn mềm. Tàu chạy buổi chiều, sáng hôm sau là đến nơi.
Chị dâu vốn định mua giường nằm cho hai người, nhưng giường nằm đắt hơn nhiều. Anh chị cũng chỉ là công chức bình thường, Tạ Tiểu Ngọc không đồng ý, nói:
“Chiều ngồi g.i.ế.c thời gian được, tối em dựa vai Phúc Sinh ngủ một giấc là tới, không cần tốn tiền làm gì.”
Tạ Tiểu Ngọc ngồi ghế gần cửa sổ, Phúc Sinh ngồi giữa, vừa hay ngăn giữa cô và người ngồi ngoài lối đi. Hai người cùng xem một quyển sách, thời gian trôi qua khá nhanh.
Tối đến, Tạ Tiểu Ngọc buồn ngủ, Phúc Sinh đặt tay lên bàn nhỏ, bảo cô gối lên tay anh mà ngủ, tư thế này thoải mái hơn là nằm trên đùi.
Tạ Tiểu Ngọc nói: “Vậy mai sáng dậy, tay anh chẳng phải tê rần luôn sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play