Tạ Tiểu Ngọc gọi Phúc Sinh lại xem em bé mới sinh, đứa bé còn nhăn nheo, cô ôm em bé vào lòng, mềm mại, nhỏ bé đáng yêu làm sao, khiến lòng cô tan chảy.
Cô gọi Phúc Sinh ôm bé, nhưng Phúc Sinh lùi lại một bước, đứa bé nhỏ như vậy, anh sợ chỉ cần động nhẹ cũng có thể làm tổn thương.
Cao Phân nhìn thấy cười, nói: “Trẻ con mới sinh đều nhăn nheo như vậy, lúc con còn nhỏ cũng như thế. Giờ con không dám bế, sau này Tiểu Ngọc sinh con, con có định không bế không?”
Tạ Tiểu Ngọc đỏ mặt, đứa bé đó là con cô với Phúc Sinh sao? Phải đợi Phúc Sinh sẵn sàng đã.
Diệp Kim Sơn bên cạnh thúc Phúc Sinh: “Em bế đi, bế rồi sẽ có cảm giác thôi.”
Tạ Tiểu Ngọc đặt em bé vào vòng tay Phúc Sinh, Phúc Sinh toàn thân cứng đờ, ôm em bé mà không dám cử động, thật kỳ diệu, đây chính là một sự sống nhỏ bé, mới mẻ. Góc miệng Phúc Sinh khẽ nhếch lên, Tạ Tiểu Ngọc nhìn mà sửng sốt, vội kéo Cao Phân lại.
“Mẹ ơi, anh Phúc Sinh cười rồi kìa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT