Sau nhiều năm trung học bị đình chỉ, phần lớn các bạn học đã quên gần hết kiến thức. Kỳ thi thử đột ngột này đã làm giảm nhiệt huyết của mọi người. Sau khi thi xong, nhìn thấy nét mặt chán nản của các bạn, thầy cô động viên mọi người rằng kỳ thi thử nhằm để hiểu rõ trình độ thực tế hiện tại, đừng nản lòng, những phần nào còn yếu cần phải cố gắng ôn tập hơn.
Chỉ có hơn chục bạn học có nền tảng khá vững vẫn giữ được bình tĩnh, Phúc Sinh cũng vậy. Vì anh hiểu rõ mình tích lũy được bao nhiêu kiến thức, những câu biết thì làm, câu nào không biết thì để trống, những câu mơ hồ không chắc chắn cũng không đánh.
Đặc biệt là đề Toán, với các phương trình, hàm số, Phúc Sinh như nhìn một thứ chữ nghĩa khó hiểu. Anh tính toán tốt, giúp đội sản xuất tính công điểm, nhưng không có nghĩa làm được bài toán trung học. Vì vậy, Phúc Sinh nộp bài trắng môn Toán.
Tạ Tiểu Ngọc đau lòng nói: “Còn có phần chọn đáp án nữa, anh cứ đoán đại cũng được mà.”
Phúc Sinh nói: “Không biết thì không đoán.” Không có gì để đoán.
Tạ Tiểu Ngọc: “Khi thi đại học, em bắt anh làm sai còn hơn để trống!”
Phúc Sinh: … không hiểu lắm, nhưng biết Tiểu Ngọc nói chắc có lý, nên nghe theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT