Tạ Tiểu Ngọc chuẩn bị ra đồng làm việc, rất nhiều người đang chờ xem trò cười, nhất là lúc này đang vào mùa bận rộn, vụ sớm đang chờ thu hoạch, vụ muộn thì phải tranh thủ cấy ngay sau khi gặt xong. Đàn ông làm còn không chịu nổi, nhà nào cũng phải cắn răng mua thịt ăn để bồi bổ, nếu không thật sự không trụ nổi.
Tạ Tiểu Ngọc cầm liềm đứng trên bờ ruộng, bông lúa vàng óng nặng trĩu làm cong cả thân lúa. Gạo thì cô đã ăn đủ loại, nhưng gặt lúa thì đây là lần đầu, cô chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.
Đám trí thức trẻ ở điểm tập trung cũng phải tham gia vụ mùa, Lương Thiên Đông lại được phân công đến tổ ba, thấy Tạ Tiểu Ngọc xuống đồng làm việc, cô ta kinh ngạc lập tức chạy lại.
Nhà họ Diệp quả nhiên quá đáng, vậy mà lại bắt Tạ Tiểu Ngọc ra đồng làm việc, cô ấy không chịu được cực khổ đâu, đúng lúc để khuyên cô về lại thành phố.
Thực ra là Lương Thiên Đông tự muốn về thành phố, cô ta không thể gặt nổi một ngày lúa, ngồi xổm dưới ruộng khiến chân tê dại, cuối cùng chỉ có thể học theo mấy thím bên cạnh, quỳ gối lên ruộng đầy gốc rạ để gặt. Hôm qua gặt cả ngày, lưng đau đến không duỗi thẳng nổi, buổi tối nằm cũng không nằm được, chỉ có thể nghiêng người ngủ.
Sáng nay suýt nữa không dậy nổi, còn bị đội trưởng sản xuất mắng cho một trận. Không được, cô ta nhất định phải về thành phố!
Lương Thiên Đông chìa ra đôi bàn tay bị bông lúa đ.â.m đến đầy mụn nước, đau đến cau mày: “Tạ Tiểu Ngọc, nhà họ Diệp bắt cô xuống ruộng làm việc, cô không chịu nổi đâu, ly hôn sớm rồi về thành phố đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT