Ngày mùng hai tháng Giêng, Tiết Tĩnh An trở về nhà mẹ đẻ. Trấn Viễn hầu phủ và Vĩnh Quốc công phủ cách nhau không xa, chỉ cách ba con phố, đều nằm ở khu vực đắt đỏ trong kinh thành – nơi tấc đất tấc vàng.
Cũng vì vậy mà ai ai cũng nói Tiết Tĩnh An gả đi rất tốt. Nhà mẹ đẻ ở gần ngay đây, cho dù Lâm gia có ai tâm tư xảo quyệt, cũng không dám làm chuyện quá đáng.
Huống hồ, Lâm gia trên dưới đều đôn hậu, bà bà hiểu chuyện phải trái, trượng phu là tiến sĩ trẻ tuổi, cẩn thận ôn hòa. Lâm Ấu Tuân lại nhờ mối giao tình lúc trước nơi thu thú, nên càng thêm thân thiết với Tiết Tĩnh An, đôi bên tình cảm sâu đậm.
Mười mấy ngày tân hôn, Tiết Tĩnh An và phu quân ân ái mặn nồng, dung nhan rạng rỡ, thần thái tỏa sáng, không sao che giấu được.
Lúc gặp Phùng phu nhân, nàng cũng nghe nói chuyện đêm giao thừa, cả nhà quây quần ăn cơm, kể chuyện tiếu lâm cười vui vẻ.
Việc này quả thật thú vị, nàng nhịn không được bật cười. Nhưng vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, trong lòng lại dâng lên vài phần trống trải — Bình An có mặt, nhưng nàng thì không.
Huống chi Tiết Thường An cũng ở đó, Bình An và Tiết Thường An lại có quá nhiều kỷ niệm tuổi thơ, điều này khiến Tiết Tĩnh An không khỏi chua xót trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play