Hôm ấy, Tiết Thường An đang ngắm hoa lê trong chùa, mũ trùm có rèm bị gió thổi rớt xuống, đúng lúc Nguyên Tịch đang gấp rút vào kinh hồi báo công vụ đi ngang qua, liền cúi xuống nhặt giúp nàng, còn thuận tiện xin một chén nước uống. Nào ngờ lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Tiết Thường An đối đãi lạnh nhạt.
Về sau, trong kinh thành giới nghiêm, Nguyên Tịch phụng mệnh Dự Vương đến bảo vệ Vĩnh Quốc công phủ, lại bị Tiết Thường An tưởng nhầm là đạo tặc trèo tường, hất cả chậu nước lạnh vào đầu.
Lúc đó Nguyên Tịch ướt như chuột lột, chỉ nhàn nhạt buông một câu như nửa đùa nửa thật: “Làm tốt lắm”, khiến Tiết Thường An vừa chột dạ vừa khó xử.
Thế mà cuối cùng, Tiết Thường An vẫn như nguyện gả cho Nguyên Tịch.
Trước hôm xuất giá, Bình An tới thăm nàng, đưa nàng một ngụm đồ ăn, Tiết Thường An nghẹn ngào rơi lệ trong kiệu, đối với cuộc sống sau khi xuất giá, trong lòng cũng không còn quá mức hoang mang.
Nguyên gia đóng quân ở Tây Bắc, trong kinh cũng có phủ đệ, nhưng những năm đầu vì ở chốn hẻo lánh, lại ít sửa sang, nên vẫn có phần đơn sơ.
Gần đây, Nguyên Tịch đã mua một tòa phủ đệ mới nằm ở Hạo Nhiên phường, sát vách Vĩnh An phố và Vạn Ninh phố. Phủ mới, tân lang tân nương, đèn đỏ treo cao, khách khứa đến dự lễ cưới đều khen không dứt miệng. Đặc biệt là các vị phu nhân trong kinh, ai cũng biết cha mẹ chồng nàng xa tận biên cương, Tiết Thường An vừa gả vào đã có thể làm chủ hậu viện, thật sự là một bước lên mây, mười phần sung sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play