Từ trong cung về, bộ đồ trang sức khảm trai nạm bích ngọc rực rỡ, trâm thoa, hoa tai bày ra trên bàn, ánh sáng loáng loáng, tinh xảo tuyệt luân, thật đúng là vật trân quý.
Hổ Phách là nhất đẳng đại nha hoàn, từng gặp qua không ít vật, vẫn cảm thấy bộ trang sức này quá đỗi tinh xảo, liền cười nói với Phùng phu nhân: “Bộ trang sức này thật là hoa lệ, tiểu thư mà mang lên, không biết sẽ xinh đẹp dến như thế nào.”
Phùng phu nhân lại không hề lộ ra vẻ đắc ý. Nhìn thấy bộ trang sức này, nàng liền nhận ra, đây là bộ trang sức khi xưa Thái phi nương nương được sủng ái hay mang, khi quản lý lục cung.
Giờ đây lại bày ra trước mặt mình, phông phanh rực rỡ, khiến nàng nhớ lại năm đó, cung yến trừ tịch, mình vào cung thăm bà, Nguyên phi ngồi cao trên thượng tọa, mệnh phụ nhóm ở dưới nhìn lên.
Khi ấy nghĩ là chuyện bình thường, ai ngờ nay qua mới mấy năm, liền đến lượt Bình An mang bộ trang sức ấy, cao cao tại thượng. Mẹ con muốn gần nhau thêm, chỉ sợ rằng không thể nữa.
Nghĩ đến đây, tim Phùng phu nhân nghẹn lại. Hôn kỳ tám tháng sau... không, hiện giờ chỉ còn chưa đủ tám tháng, thật sự quá nhanh.
May thay Thánh Thượng vẫn coi trọng Tiết gia, không ấn định hỏn trong vòng mười hai tháng, tránh cuối năm và tháng Giêng, ít nhất để Bình An được ở nhà qua một cái Tết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play