Tiết gia Tam cô nương, mỗi khi thấy Tiết Tĩnh An cùng Bình An hoà thuận trò chuyện, luôn lặng lẽ giữ im lặng.
Nàng cùng Tiết Tĩnh An từ thuở nhỏ so kè đủ điều, nay Bình An trở về, giữa hai người bọn họ mới có chút yên ổn, song điều ấy cũng chẳng đồng nghĩa các nàng đã giảng hoà, mà là ai nấy đều biết, có tranh, có đấu nữa, cũng không thể thắng nổi Bình An.
Thuở đầu, nàng nhìn Tiết Tĩnh An cố kìm tính tình, cùng Bình An giả vờ tỷ muội thâm tình, liền muốn xem thử, Tiết Tĩnh An có thể đóng vai tỷ tỷ tốt kia bao lâu.
Nào ngờ, đến tận bây giờ, thời gian trôi qua lâu như thế, Tiết Tĩnh An chẳng những không ngấm ngầm hại Bình An, ngược lại bắt đầu suy nghĩ thay cho Bình An, thật sự đem mình coi là tỷ tỷ.
Tiết Thường An chỉ cảm thấy, loại “giả nhân giả nghĩa” này, có khi lại giống như vở tuồng, coi lâu liền thành thú vị.
Mang theo tâm tình ấy, nàng chưa từng chủ động thân cận cùng Tiết Tĩnh An hay Bình An, vẫn luôn một mình một cõi, ở bên ngoài quan sát.
Dẫu cho Bình An nói với Ngọc Tuệ rằng nàng là muội muội của mình, thì sao chứ? Bất quá cũng chỉ là lời xã giao để đáp lại lễ của Ngọc Tuệ mà thôi.
Lúc này, nha hoàn Hồng Diệp đang giúp Tiết Thường An xoa bóp đầu gối, nhỏ giọng thì thầm:
“Đã ba ngày rồi, vết bầm còn chưa tan hết, di nương người thật sự quá nhẫn tâm, trước nay vẫn vậy…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT