Hôm sau, đúng kỳ mười ngày một lần, triều hội cử hành.
Bùi Thuyên thay mãng bào, tháo xuống bạch ngọc quan, đội lên khăn vấn triển chân, trên đầu chít mũ văn sĩ, thân mặc áo bào viên lĩnh màu xanh lơ, tay cầm hốt ngọc, xếp hàng giữa trăm quan, chẳng khác nào hạc giữa bầy gà, tuấn lãng rạng rỡ, nổi bật dị thường.
Đại Thịnh theo lệ cũ, hoàng tử ngoài Đông Cung, nếu được chỉ vào triều, sẽ đồng đứng ngang hàng với quan lại các phẩm cấp. Trước kia Dự Vương tuy cũng lên triều, song chưa từng thực sự tham chính. Mà nay, bỏ đi uy nghi thân Vương, thay vào chính lục phẩm quan phục.
Dự Vương tham chính rồi.
Bên ngoài thì chức vụ xem chừng nhỏ, kỳ thực chỉ xem Vạn Tuyên Đế có nguyện ý trao quyền hay không. Nếu không, dù Dự Vương có ngồi ghế Hộ bộ Thượng thư, cũng chỉ là hư danh không thực quyền.
Mà hôm nay lâm triều, Vạn Tuyên Đế phân công cho Dự Vương đều là thực quyền.
Lại nhìn Đông Cung — Thái tử dâng tấu xin nghỉ.
Rõ ràng đang là tiết đầu hạ, trong triều các quan lại lại ngửi ra vài phần lạnh giá như gió thu.
...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT