Đám người tất nhiên không thể đứng mãi ở bên ao cá chờ đợi, Tề Lam dứt khoát nhờ mấy hương thân giúp một tay, đưa hơn trăm con cá kia về nhà. Sau đó, anh mời luôn chưởng quầy Vương về nhà mình ngồi chơi.
“Giờ vội đến mức trưa rồi mà còn chưa kịp ăn cơm nữa, chưởng quầy Vương ngồi nghỉ một lát đi, tôi ra sau nhà xem còn gì ăn không, chúng ta tạm ăn chút gì lót dạ trước đã.”
Tề Lam rót trà cho chưởng quầy Vương xong thì dẫn theo Tô Phương đi ra hậu viện.
Hai đứa nhỏ Tề Phong và Tề Duyệt đã bắt đầu ngủ trưa, Tô Phương thì ngáp liên tục, đã thành thói quen ngủ trưa mỗi ngày, tới giờ là không chịu nổi nữa.
“Tiểu Phương, đi nghỉ một lát đi.” Tề Lam thấy Tô Phương đôi mắt đã díp lại mà vẫn cố gắng ở lại bên cạnh anh thì không nỡ, liền dứt khoát đưa cậu vào phòng.
“Không sao đâu, còn chưa ăn cơm mà, để ta nấu chút gì cho ăn trước đã.”
Tô Phương vừa che miệng ngáp, khoé mắt đã rơm rớm nước, vậy mà vẫn cố gắng chống đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT