Tề Lam nói muốn thuê người đến nhổ cỏ, tất nhiên không phải nói cho có. Hắn biết làm ruộng rất cực, nên cũng không muốn Tiểu Phương tiếp tục vất vả gánh vác.
Huống hồ, tâm nguyện cả đời của hắn vốn chỉ là có vợ có con, tối ngủ có người nằm ấm giường đất là đủ rồi. Vợ thì đã có — tuy không phải nữ nhân — giường đất ấm cũng có rồi.
Dù rằng nhà hắn không phải loại giường đất truyền thống, nhưng cũng không lo mùa đông phải chịu lạnh.
Còn về phần con cái, nghĩ lại thì cả hai còn nhỏ, mới mười mấy tuổi đầu. Thêm vài năm nữa, hắn mới mười sáu, còn Tiểu Phương mới mười bốn. Vậy nên chuyện con cái hãy còn xa, hơn nữa Tiểu Phương thuở nhỏ chịu nhiều khổ sở, cơ thể cũng yếu, nên vẫn cần tẩm bổ cho tốt.
Vì vậy, hôm sau, Tề Lam liền đi thuê người làm việc. Lần này chỉ là nhổ cỏ, cũng không quá vất vả, hắn cũng không cần phải ra tận đầu làng phát tiền công. Hắn trực tiếp tìm tám hộ gia đình quen biết, trả 40 đồng một mẫu ruộng, mỗi người phụ trách một mẫu.
Như thế, chuyện nhổ cỏ coi như được giải quyết êm xuôi. Chỉ là khi Tề Lam trở về, hắn phát hiện trước cửa nhà mình có một chiếc xe ngựa dừng lại. Chiếc xe này... nhìn quen quen?
“Tề huynh đệ, cuối cùng ngươi cũng về rồi. Ngươi không có ở nhà, chúng ta cũng không tiện vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT