“Tiểu thúc ơi tiểu thúc, người chạy gì mà nhanh dữ vậy chứ, tiểu thúc sao cũng đâu có chạy mất!”
Giữa lúc bầu không khí đang vô cùng ấm áp, bỗng có một tiếng trẻ con vang lên phía trước. Còn chưa kịp để Tề Lam phản ứng, thân thể y đã bị ai đó bất ngờ đẩy ra. Ngước mắt nhìn, thủ phạm gây họa đang đứng tại chỗ, tay chân luống cuống, dáng vẻ ngốc nghếch không biết phải làm gì cho phải.
Tề Lam phì cười, biết ngay là tật xấu ngượng ngùng của phu lang nhà mình lại tái phát.
“Gào cái gì mà gào, còn kéo Tiểu Duyệt chạy như bay làm gì! Không thấy Tiểu Duyệt sắp ngã rồi sao?” Không thể mắng tiểu phu lang vì thẹn thùng, nhưng chẳng lẽ đến hùng hài tử trong nhà cũng không được dạy dỗ?
Cũng may đứa nhỏ kia còn chưa kịp mở miệng cái gì, nếu không chẳng biết sẽ hét lên lời nào nữa. Tiểu phu lang nhà y mà nghe được, thể nào cũng xấu hổ đến mức không ngẩng đầu nổi.
“A, Tiểu Duyệt, ngươi không sao chứ? Thật xin lỗi, ta vừa rồi không để ý.”
Được tiểu thúc nhắc nhở, Tề Phong vội vàng dừng lại, cũng chẳng quan tâm gì tiểu thúc hay không, chỉ lo quay sang Tiểu Duyệt bị mình kéo chạy theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT