Từ sau khi trong nhà nuôi hai con heo con, toàn bộ tâm trí của Tô Phương đều dồn hết vào chuyện chăm chúng. Mỗi ngày đúng ba bữa, y đều đúng giờ cho heo ăn. Buổi sáng vừa mở mắt, việc đầu tiên y làm không phải là tìm xem phu quân đang ở đâu như mọi khi, mà là chạy ra chuồng heo xem thử tình hình, sau đó nấu cám. Khi nấu cơm xong thì cám heo cũng vừa kịp chín, y lại bưng đi cho heo ăn xong rồi mới quay về ăn sáng.
Trạng thái này cứ thế tiếp diễn suốt mấy ngày, cuối cùng Tề Lam cũng không chịu nổi nữa.
Một buổi sáng, hắn đang luyện quyền pháp trong sân, còn chưa đánh xong một bộ thì đã thấy Tô Phương vừa mặc áo vừa đi thẳng về phía chuồng heo phía sau. Hắn vội vàng gọi lại:
“Tiểu Phương!”
“A? Phu quân có chuyện gì à? Nếu không gấp thì đợi chút, ta đi xem chuồng heo đã.” – Tô Phương không quay đầu lại, cũng không có chút phản ứng nào giống với dáng vẻ vui mừng nhảy nhót chạy đến khi nghe phu quân gọi trước đây. Thái độ thay đổi rõ ràng khiến sắc mặt Tề Lam lập tức đen như đáy nồi:
“Nếu ngươi còn như thế này nữa, ta sẽ đem hai con heo đó cho người khác!”
Tô Phương lập tức đứng khựng lại, một chân còn chưa bước vào sân sau, quay đầu lại nhìn phu quân với vẻ mặt không vui. Nhưng khi thấy sắc mặt đen sì của Tề Lam, trông đầy vẻ tức giận, cả người y liền run lên, giọng nói cũng trở nên nhỏ nhẹ cẩn thận:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play