Có lẽ lời này có chút không hay, nhưng thực tế là, từ khi biết bản thân có thể không phải con ruột của cha a sao trong lòng Tô Phương cũng âm thầm nhẹ nhõm một hơi. Dù nói là ích kỷ cũng được, vô tình cũng thế, nhưng càng trưởng thành, càng nhìn thấy những người cha mẹ khác đối xử tốt với con cái mình, y mới càng thêm nhận ra tuổi thơ của bản thân rốt cuộc là dạng ngày tháng thế nào.
Y không thể hiểu nổi, rốt cuộc vì sao có người lại có thể đối xử với chính con ruột của mình như vậy.
Nhưng nếu bản thân không phải do họ sinh ra, thì mọi chuyện cũng có thể lý giải được.
Lúc này, Tề Lam và Tô Phương đều đang nghiêm túc quan sát những món đồ được bày ra. Hắn lần lượt cầm từng thứ lên kiểm tra, đến cuối cùng chỉ còn lại một chiếc hộp gỗ và một túi vải nhỏ.
“Đây là chúng ta tìm được trong gian phòng lớn nhất, bên trong có hai bộ hài cốt, là một nam nhân và một phu lang.”
Người nói là Vệ Tứ. Thì ra hắn đã đưa ngân phiếu cho Vệ Nhị, để Vệ Nhị thay mình phát cho binh lính.
Vệ Tứ chưa nói hết câu, ánh mắt lại liếc nhìn về phía Tô Phương, Tề Lam lập tức hiểu ý. Hắn đang nói không chắc bộ hài cốt của phu lang ấy có phải là a sao của tiểu phu lang hay không. Nhưng hắn lại hỏi lại: “Ngươi có thể phân biệt được thi thể đó trước kia có từng sinh con không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT