Ba tháng thoáng chốc trôi qua. Mùa đông này, Tề Lam vẫn luôn cẩn thận chăm sóc tiểu phu lang, nhất là khi bụng y ngày một nhô cao. So với Vệ Nhất người đã gần đến ngày sinh thì Tô Phương còn khiến y lo lắng nhiều hơn, đến mức cả trái tim Tề Lam như treo lơ lửng, chẳng khi nào yên.
Tết năm ấy, cả nhà sum vầy ở biệt viện Dược Vương Cốc, cũng là cái Tết náo nhiệt nhất trong bao năm qua của Tề Lam và Tô Phương.
Không chỉ có cha và a sao của Tô Phương, ngay cả Tiểu Phong, Tiểu Duyệt cũng về. Kiều Minh Nguyệt còn dứt khoát bỏ mặc Lệ Mặc Thần để chạy qua chơi một ngày, đáng tiếc chưa đến tối đã bị người nhà lôi về, khiến y oán niệm đầy bụng vì chưa ăn đủ ngon.
Sáng hôm nay, Vệ Nhất chống cái bụng tròn vo đi lại thong thả trong sân, Tô Phương cũng đi cùng. Bên cạnh mỗi người đều có một vị a sao trung niên dìu đỡ bây giờ, dù chỉ là tản bộ, cũng cần có người kề bên.
Vệ Nhất thì còn khoẻ hơn đôi chút, thân thể cường tráng hơn Tô Phương không ít.
Tô Phương vốn thân thể yếu ớt, từ khi còn là bào thai đã chẳng được mẫu thân chăm sóc chu toàn. Sau lại bị người trộm ra khỏi Đại Sơn thôn, cuộc sống lại càng bị áp bức. Nếu không có Tề Lam kiên nhẫn nâng niu bao năm qua, e rằng nay đã là một cảnh ngộ khác.
Hôm nay, Tô Phương cùng Vệ Ngũ lên núi, việc cây trà không thể bỏ mặc. Bạch Nham và Bạch a sao thì vào kinh, vì nghe nói Vệ Nhất sắp sinh, trong nhà kiểm lại đồ dùng, phát hiện nhiều thứ chưa chuẩn bị, nên Bạch a sao đích thân đi mua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play