Tiểu Duyệt đương nhiên sẽ không thật sự chạy đi mách tiểu thúc. Khi Tề Lam tìm được tiểu phu lang cùng Tiểu Duyệt sau chuồng heo, một lớn một nhỏ đang nghiêm túc bàn luận xem nên giữ lại số trứng gà trong tay để ấp gà con, hay là ăn hết luôn cho tiện.
“Tiểu thúc à, mấy hôm nay chúng ta ăn trứng gà cũng đã mấy bữa rồi, hay là để lại đi, chúng ta ấp ra gà con, có được không?”
Hiếm lắm mới thấy Tiểu Duyệt chủ động đưa ra ý kiến, khác hẳn dáng vẻ luôn im lặng trầm mặc trước kia. Tô Phương nhất thời có phần do dự.
“Muốn giữ lại trứng để ấp tiểu kê cũng không phải không được… chỉ là thân thể tiểu thúc ngươi vừa mới tốt lên…”
Còn chưa nói hết câu, Tề Lam đã tới gần, nghe được rõ ràng đoạn đối thoại giữa hai người, liền vội vàng cắt lời tiểu phu lang:
“Tiểu Phương, lời Tiểu Duyệt nói cũng có lý. Chúng ta ăn trứng gà liền một mạch đã mười ngày rồi, tối nay đổi món khác đi, được không?”
Từ ngày bị Vương Thạch Bối đưa về, đến tận trưa hôm nay, trên bàn cơm nhà họ chưa từng thiếu món trứng gà. Luộc, hấp, chiên, xào… kiểu gì cũng có. Ăn đến mức vừa nhìn thấy trứng gà là Tề Lam đã tái mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play