Lần này, Kiều Minh Nguyệt hiếm khi lưu lại thêm một đêm, mãi đến tận trưa ngày hôm sau mới chuẩn bị rời đi. Mà Lệ Tề Phong cùng Tề Duyệt cũng lại một lần nữa đối mặt với cảnh biệt ly. May mắn thay, hai đứa đều hiểu chuyện, không khóc lóc la hét, cũng không quấn quýt đòi theo.
Chẳng những thế, Tề Lam còn phát hiện, tuy ở kinh thành mới mấy tháng ngắn ngủi, nhưng Tiểu Phong đã trầm ổn hơn xưa nhiều. So với cái thời còn nhảy nhót khắp thôn cùng đám tiểu tử, bây giờ đã ra dáng một thiếu niên hiểu chuyện.
Lúc này, Tiểu Phong đứng trước xe ngựa, tay nắm tay Tiểu Duyệt, vừa dỗ dành vừa khuyên giải:
“Tiểu Duyệt đừng buồn, chỉ cần ta cố gắng học hành, chăm chỉ luyện võ, biểu hiện thật tốt, phụ thân nhất định sẽ cho ta nghỉ, đến lúc đó ta sẽ trở về thăm đệ.”
Tề Duyệt tuy không khóc òa thành tiếng, nhưng đôi mắt đã hoe đỏ, chỉ biết rấm rứt nức nở. Dù nhỏ tuổi, nhưng hắn cũng hiểu ca ca sắp đi xa, lòng chẳng khỏi buồn thương.
Tiểu Phong lại cúi người, một bên nhẹ giọng dỗ dành, một bên cẩn thận vỗ về lưng đệ đệ:
“Tiểu Duyệt yên tâm, ta đã nói với phụ thân rồi. Phụ thân đáp ứng, chờ ta lớn lên, sẽ đích thân đến xin tiểu thúc gả đệ cho ta. Đến khi đó, ta và đệ có thể mãi mãi bên nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play