Vương chưởng quầy cho người trong bếp nấu sẵn ít cháo loãng và màn thầu, chờ nhóm người kia ăn no một chút lấy lại sức. Đợi đến lúc họ ăn xong, Tề Lam cũng vừa trở về.
Lần này hắn còn đặc biệt chuẩn bị hai chiếc xe bò, kéo theo người cùng ít đồ đạc về thôn. Mà lúc này hắn mới phát hiện — tất cả hành lý của mười người kia, cư nhiên chỉ vỏn vẹn hai bộ xiêm y dùng để tắm giặt.
“Phu quân!”
Vừa về tới đầu thôn, còn chưa kịp xuống xe, liền thấy tiểu phu lang nhà mình đang đứng ở đó chờ. Mới vừa trông thấy xe bò xuất hiện, y đã chạy chậm lại gần, ánh mắt sáng rực, chân bước vội đến mức suýt va vào càng xe.
Tề Lam hoảng hồn vội kéo dây cương, ghìm xe dừng lại: “Sao không ở nhà nghỉ ngơi? Ta chẳng phải đã nói sẽ về rất nhanh sao?”
Nói rồi liền đưa tay đỡ tiểu phu lang lên xe ngồi cùng, trong lòng mềm nhũn, lại có chút đau lòng. Không biết Tiểu Phương đứng ở đây đã bao lâu rồi.
Bên vệ đường, có một thúc bá đi ngang qua, thấy đôi phu phu trẻ tuổi keo sơn gắn bó, không nhịn được bật cười trêu chọc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT