Nhìn đoàn người đứng trước mặt, thần sắc ai nấy đều khẩn trương đến cực điểm. Cả thảy mười người, có người già có trẻ nhỏ. Trong đó có hai cặp trung niên phu phu, một đôi lão phu phu, cùng bốn hài tử, một tiểu ca nhi.
Lúc Tề Lam đang âm thầm đánh giá bọn họ, thì đám người kia cũng len lén nhìn vị tiểu chủ nhân trước mặt, trong ánh mắt vừa kính sợ, vừa thấp thỏm bất an.
“Thế nào, Tề tiểu ca, những người này xem ra có vừa ý không?” – Vương chưởng quầy cười híp mắt tiến lại gần, vừa vặn xử lý xong việc phía trước, giờ mới tới hậu viện chào hỏi Tề Lam.
“Vương chưởng quầy.” – Tề Lam đứng lên hoàn lễ, rồi cười khổ, chỉ vào đám người kia: “Ta muốn tìm người có thể làm việc được, nhưng người ngài đưa tới…”
Đoàn người ấy, ai nấy đều gầy như que củi, xương sườn hằn rõ dưới lớp y phục bạc màu. Mỗi người trông cứ như bị rút hết sinh khí, đói khổ lâu ngày. Tề Lam thật sự không tưởng tượng nổi, với thân thể như vậy thì làm sao gánh nổi việc nặng?
Vương chưởng quầy tất nhiên hiểu được ý tứ kia, nhưng cũng không đồng tình:
“Tề tiểu ca à, yêu cầu của ngươi hơi cao rồi. Ngươi muốn cả nhà cùng tới giúp việc, thì đành phải chấp nhận như vậy thôi. Chứ người nào trong nhà có chút điều kiện, ai lại cam lòng dắt díu nhau bỏ xứ, tới nơi xa lạ cầu sống?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play