Có được bã đậu và hèm rượu, thức ăn cho đàn heo nhà Tề Lam lại càng thêm phong phú.
Khoảng thời gian này, hắn vốn dĩ không thiếu cỏ heo, nên liền sai Vương Thạch mỗi ngày trộn thêm ít bã đậu hoặc hèm rượu vào nồi cỏ nấu cho heo ăn. Phần còn lại thì đem phơi khô bằng vải dầu, trải ra nơi trống trong chuồng hoặc tầng gác trên, sau này lúc nào cần thì có thể lấy ra dùng.
Lý đốc công ngày hôm sau đã dẫn người đến, biết lần này Tề Lam chi ra hậu hĩnh, nên còn đặc biệt gọi thêm nhiều thợ đến giúp. Tề Lam dĩ nhiên mừng rỡ, mỗi ngày làm xong việc nhà liền lập tức đến công trường, gần như không rời nửa bước.
Tô Phương biết phu quân mình đang bận rộn việc trọng đại, nên cũng không quấy rầy, chỉ lặng lẽ thu xếp trong ngoài gọn gàng ngăn nắp. Thường ngày còn dắt Tiểu Duyệt ra chuồng heo, ra ruộng hoang, đi loanh quanh xem xét.
Nói gì thì nói, người đông vẫn có sức mạnh. Từ năm trước, mảnh đất hoang nhà Tề Lam đã khai khẩn được quá nửa. Sang năm nay, lại tất bật thêm mấy phen, phần đất còn lại chỉ còn rất ít, chừng độ vài ngày nữa là khai hoang hoàn tất.
Mà số mầm nho kia cũng đã được đem trồng hết chỉ trong hai ngày.
Bởi vì khoảng cách giữa các cây khá xa, nên một mẫu đất cũng chỉ trồng được tám đến mười gốc nho. Số mầm nho Tề Lam chuẩn bị đủ để trồng hai mươi mẫu đất hoang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play