Buổi tối, sau khi cùng nhau dỗ Tiểu Duyệt ngủ yên, Tề Lam liền cùng Tô Phương vào không gian. So với thuở ban đầu khi Tề Lam mới đặt chân đến thế giới này, cảnh sắc trong không gian nay đã đổi khác một trời một vực.
Từ sau khi cùng Tô Phương chia sẻ bí mật về không gian, tiểu phu lang liền giống như một chú chuột hamster ưa tích trữ, vui vẻ trồng đủ loại trong không gian, không ngày nào ngơi nghỉ. Mới đây thôi vừa thu hoạch vụ lúa mạch và thóc xong, giờ lại đã gieo xuống đợt mới, nảy mầm xanh biếc cao bằng ngón tay rồi.
Không chỉ thế, các loại rau củ cũng phong phú. Mỗi ngày, rau ăn trong nhà phần lớn đều lấy từ không gian ra. Dù là mùa đông lạnh giá, vẫn có dưa chuột, cà chua tươi non mọng nước. Cũng may Tiểu Duyệt còn nhỏ, chẳng mấy quen thuộc với vụ mùa nên cũng không sinh nghi.
Rau đã có, trái cây tự nhiên cũng không thiếu. Từ kiwi, táo gai, lê rừng, nho đến hạt dẻ… thứ nào cũng có. Tề Lam trước tiên chạy tới xem gốc nho kia — cây nho mà hắn định dùng để ủ rượu.
Chính vì thế nên đặc biệt lưu tâm. Quả nho trên cây đã bắt đầu kết trái, so với thời gian dự tính còn sớm hơn nhiều.
Tề Lam cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên, bởi lẽ trong không gian này, mọi thứ đều phát triển nhanh hơn bên ngoài.
“Phu quân, mau tới xem! Ớt đỏ rồi này, có thể hái làm tương ớt rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT