Giữa trưa dùng cơm đơn giản qua loa, mấy ngày gần đây Tiểu Duyệt cũng không còn ngủ trưa như trước, Tề Lam liền tranh thủ lúc hắn cùng Tô Phương đang ở hậu viện cho heo gà ăn, vội vã trở về gian phòng phía trước lấy hết toàn bộ mầm nho đã chuẩn bị sẵn ra.
Vừa hay ra khỏi phòng thì bắt gặp Vương Thạch và Lý Thắng từ nhà bếp nhỏ đi ra, Tề Lam liền gọi bọn họ lại: “Hai ngươi rảnh không?”
“Rảnh chứ, chủ nhân có gì cần sai bảo sao?” Hai người so với lúc mới đến, sắc mặt đã khá hơn nhiều, ăn no mặc ấm, lại không quá cực nhọc, nên mỗi ngày rảnh rỗi đều chủ động tìm việc mà làm. Sau khi dọn dẹp trong chuồng heo xong thì lại chạy ra đất hoang hỗ trợ.
“Đây là mầm nho mà Kiều công tử mới cho người đưa tới, mấy mảnh đất hoang hai mươi mấy mẫu kia vốn chuẩn bị để trồng cái này. Lát nữa hai ngươi đi đất hoang thì mang theo số mầm nho này qua đó giúp ta.”
Tề Lam mở cửa, chỉ cho bọn họ ba bó lớn, nhìn qua không quá nhiều cũng chẳng ít, toàn bộ đều là loại mầm nho nhỏ như ngón tay, ít nhất cũng phải hơn một ngàn gốc.
“Dạ, chủ nhân, bọn ta cho heo ăn xong là đi liền.”
Cả hai gật đầu, Tề Lam liền bảo bọn họ đi nghỉ ngơi một chút, còn mình thì quay lại hậu viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play