Edit Ngọc Trúc
“Bên ngoài làm sao lại ồn ào vậy?” Phân gia vì không có phòng ở nên đành phải chen chúc ở một chỗ trong Đặng gia, nửa đêm đột nhiên nghe tiếng ồn ào, trong lòng nghi hoặc: nửa đêm nửa hôm, sao tự dưng náo nhiệt như thế, chẳng lẽ không sợ bị nha môn bắt vì tội cấm đi lại ban đêm?
“Lão gia, thổ phỉ tới rồi!” Quản sự Đặng phủ vừa lăn vừa bò chạy vào, hắn lúc nãy cũng định ra xem bên ngoài xảy ra chuyện gì, nửa đêm yên tĩnh, sao đột nhiên vang lên tiếng vó ngựa cùng tiếng bước chân, nghe động tĩnh giống như đại quân hành quân.
Nhưng Kiều Đầu huyện làm gì có quân đội, dù có quân đi ngang qua cũng không thể nào nửa đêm vào thành, kiểu gì cũng phải ban ngày có huyện lệnh nghênh tiếp mới đúng.
Ai dè hắn vừa bước ra cửa, nhờ ánh trăng mà nhìn rõ nhân mã vào thành, nhất là lá cờ lớn nền đen chữ trắng ban đêm càng thêm rõ ràng, trên đó thêu ba chữ to “Hắc Hùng Trại”, chỉ cần biết chữ thì chẳng ai không nhận ra đây là phương nào thần tiên.
Vừa nghe nói là thổ phỉ, người Đặng gia lập tức tỉnh ngủ, mấy năm nay thổ phỉ Kỳ Châu vào thành cướp bóc không phải chuyện hiếm, mà Kiều Đầu huyện vốn là nơi thâm sơn cùng cốc, sao lại bị thổ phỉ để mắt tới?
“Thổ phỉ nhà ai?” Lão gia Đặng gia túm lấy quản sự, mắt trợn tròn, thổ phỉ vào thành là chuyện lấy mạng người ta, nhà cửa tan hoang còn chưa đủ, giờ lại gặp thổ phỉ, chẳng lẽ Đặng gia năm nay phạm vào Thái Tuế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play