Edit Ngọc Trúc
“Ngươi nói cái gì!”
“Lão gia, đêm qua Giang phủ doãn phái người bắt toàn bộ người trên thôn trang ngoài phủ chúng ta, đám tiện nô kia cũng bị người Giang phủ cứu đi, chỉ sợ chuyện đồng ruộng của chúng ta đã bị bại lộ.” Người hạ đường kêu thảm kia là quản sự trên thôn trang, đêm qua hắn cùng đồng nghiệp vào phủ uống rượu, lại trêu hoa ghẹo nguyệt một trận với hoa nương, liền ở lại trong phủ qua đêm.
Sáng sớm thức dậy về thôn, không ngờ đi được nửa đường, đã thấy nha môn lục tục lui tới. Nói là không chỉ đi qua thôn trang Hàn gia, nhưng chẳng lẽ cần nhiều bộ khoái như thế? Hắn liền lưu tâm.
Lúc về đến gần thôn, đổi sang đi đường nhỏ, ai ngờ mới đến gần cổng thôn đã thấy hai bộ khoái canh giữ nơi vốn nên đóng cửa. Thôn dân vẫn ra vào bình thường, đến nước này sao còn không hiểu đã xảy ra chuyện. Quản sự lập tức quay đầu, dè dặt chạy về Hàn phủ báo tin, nếu thật sự là Giang phủ doãn muốn ra tay, e là việc này khó bề xoay chuyển.
“Giang Lâu tên khốn kiếp này, ngày thường ta đã cho hắn đủ mặt mũi, giờ lại còn dám tới gây rối ta.” Gia chủ Hàn gia giận đến nghẹn thở, nhưng lại biết rõ, nếu Giang Lâu thật sự nắm được nhược điểm xâm chiếm ruộng đất của hắn, e là lần này phải xử theo luật pháp.
Hàn gia không thể để rơi vào tay hắn. “Người đâu, đem chuyện Giang Lâu xâm chiếm ruộng đất tra ra, gửi đến mấy nhà khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT