Edit Ngọc Trúc
Tần Tuy Chi cụp mắt, lời “hiền sau kế hiền trước” cũng không khó lý giải, người hiền sau đối ứng với người hiền trước, hiền trước là chỉ những bậc có tài có đức đã qua đời, vậy hiền sau tất nhiên là chỉ những kẻ có tài có đức trong tương lai.
Người có tài có đức trong tương lai?
“Chẳng lẽ chính là vị hiền sau này xa tận chân trời gần ngay trước mắt?” Vừa nghĩ đến Chu Tứ hay nói năng lộn xộn, nói như vậy cũng không phải không có lý.
“Thật vất vả nói một câu thật lòng, Tuy Chi lại không tin.” Chu Tứ buông tay, hắn xưa nay toàn nói những lời kỳ quái, có người từng hỏi, hắn đều bâng quơ nói là đọc được từ sách cổ, không ngờ hôm nay nói thật thì lại chẳng ai tin.
Tần Tuy Chi nghiêng đầu nhìn hắn, đúng là không giống như đang nói dối. Nhưng nếu thật như thế, chẳng phải nói Chu Tứ có thể nhìn thấy được tương lai? Chuyện thần dị như vậy, từ xưa đến nay không phải không có, chỉ là trong mắt Tần Tuy Chi, đều là lời đồn bịa đặt, nào có ai thật sự có khả năng quan sát tương lai.
“Tuy Chi giờ không tin, sau này rồi sẽ tin.” Chu Tứ để lại một câu, đạp cửa đi tìm gỗ giúp Tần công tử, hoàn toàn không biết bóng dáng hắn lúc này rơi vào đáy mắt Tần công tử lại có mấy phần giống như đang chạy trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT