Edit Ngọc Trúc
“Công tử gần đây sao cứ thất thần thế, chắc do ở sơn trại buồn quá rồi.” Xương Bồ mang thuốc nước lạnh vào, thấy hắn lại nửa nằm trên giường ngẩn người, lo lắng hỏi.
Tần Tuy Chi bị tiếng gọi của Xương Bồ kéo về hiện thực, đón lấy thuốc lạnh uống một ngụm, lắc đầu: “Có lẽ do trời quá nóng, khiến người ta uể oải thôi.”
“Công tử hà tất phải giấu ta? Ta với Tật Lê lớn lên cùng công tử, đến cả Tật Lê là đứa nhỏ còn nhìn ra công tử không ổn, tìm mọi cách dỗ công tử vui.” Xương Bồ cẩn thận nói. Hắn sớm nhận ra, từ sau khi công tử xuống dưới chân núi rồi trở về, liền có chỗ khác thường.
Nói đến chuyện xuống núi, hắn với Tật Lê cũng đi theo, chỉ là hôm đó huyện lệnh huyện Kiều Đầu tổ chức tiệc khoản đãi Chu Đại Vương và công tử, bọn họ không theo vào.
Sau khi trở về, công tử nhìn qua vẫn ổn, nhưng đến khi lên núi lại như biến thành người khác, khiến ai nhìn vào cũng không biết là do tiệc rượu có vấn đề gì.
Tần Tuy Chi cúi đầu nhấp một ngụm thuốc lạnh, ngẩng lên thấy Xương Bồ đang đứng bên phe phẩy quạt cho hắn, đang định nói gì đó thì ngoài cửa có người đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT