“Lại đánh nhau rồi sao?” Ở Khởi Bắc Thành, những phụ nhân không kịp chạy nạn chỉ đành trú trong nhà, tụ lại buôn chuyện. Ngày thường tán gẫu nào là nhà ai heo đẻ mấy con, nhà ai gà đẻ trứng, hôm nay lại không hẹn mà cùng bàn về chuyện Hắc Hùng Trại đánh tới ngoài thành.
“Không hẳn là đánh nhau, ta nghe động tĩnh hôm đó lớn lắm, làm người ta sợ muốn chết. Không phải nói Hắc Hùng Trại đang đánh Sơn Châu sao? Sao đột nhiên lại vòng đến chỗ hẻo lánh như chúng ta. Ngày đó tướng quân Tây Bắc quân ra lệnh đóng cửa thành, ta còn tưởng là Tây Khương mọi rợ đánh tới.” Người phụ nữ kể lại, trên mặt lộ vẻ may mắn như sống sót sau tai ương.
“Cũng nhờ may cả thôi. Sau lại có tin báo rằng là Hắc Hùng Trại đánh tới, công báo chẳng nói rõ là Hắc Hùng Trại không làm hại dân thường còn gì. So với đám mọi rợ Tây Khương cứ thấy người là cướp, là giết, thì Hắc Hùng Trại tới còn đỡ hơn nhiều.”
Khởi Bắc Thành trở thành thành biên cảnh đã bảy tám năm, cũng chính mấy năm gần đây bọn Tây Khương không còn tới quấy rầy, bá tánh nơi này mới sống khá lên được chút.
Bằng không thì cứ năm này tháng nọ, Tây Khương đến phá hoại, Khởi Bắc Thành sao có được phồn hoa như bây giờ?
“Không sai, ta thấy Tây Bắc quân chẳng có bản lĩnh gì, Hắc Hùng Trại mới vừa đánh tới mà địa bàn đã mất không ít, không khéo cả nửa Tòng Châu của Đại Yến cũng bị Hắc Hùng Trại lấy lại.”
“Nếu thật lấy lại được thì còn gì bằng. Tòng Châu vốn là một nơi rộng lớn, Khởi Bắc Thành ta còn từng là thủ phủ Tòng Châu kia mà. Dù lúc ấy sống không sung sướng gì, nhưng cũng tốt hơn bây giờ gấp mấy lần. Kết quả là bị Tây Khương chiếm nửa, cũng may lúc ấy chưa đánh trọn, bằng không bây giờ liệu còn có mạng mà sống?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT