Edit Ngọc Trúc
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa rồi còn đang hỏi đại đương gia sao vẫn chưa đưa Tần công tử tới, chớp mắt một cái, cửa đã xuất hiện đôi nam nam thanh tú. Hắc Hùng Trại dù là nam hay nữ thì ít nhiều cũng có chút nhan sắc, cho nên khi thấy đại đương gia cùng Tần công tử cùng nhau đi vào, thật sự là cảnh đẹp ý vui, không nhịn được mà nhìn nhiều thêm mấy lần.
Phải nói, đại đương gia bọn họ vốn không được xem trọng, có thể trở thành như bây giờ khí vũ hiên ngang, nếu nói không phải nhờ trời sinh tướng mạo, cũng là nói dối. Lão đương gia trước kia là hạng mặt mũi dữ dằn, ai thấy cũng chỉ thấy hung hãn. Nếu đại đương gia mà giống hệt lão đương gia, e là đã hù sợ Tần công tử từ lâu.
Cũng may lão đương gia cưới được phu nhân tốt, dung mạo kiều diễm, khí chất đoan trang, từng làm hoa khôi trong kỹ viện, nên mới sinh ra được một vị đại đương gia tuấn tú thế này.
Chỉ là lúc trước ít ai chú ý, trong trại đám hán tử cũng chưa từng để ý đại đương gia lại có nhan sắc như vậy. Giờ nhìn hắn đứng cùng Tần công tử, mới chợt bừng tỉnh, chỉ xét riêng tướng mạo thôi, thì dù đại đương gia có gánh cuốc ngoài ruộng, cũng vẫn có thể cướp được người ta mang về làm phu lang.
“Nhìn cái gì mà nhìn?” Chu Tứ vốn không ngại bị người nhìn, nhưng hôm nay đám hán tử trong đại đường ánh mắt cứ như đâm vào lưng hắn, chưa kể sau lưng hắn còn có Tần Tuy Chi.
Sợ dọa người, Chu Tứ nói chuyện liền liếc mắt sắc bén một cái, quét qua một lượt, khiến cả đám hán tử trong đại đường vội vàng quay đầu, ngoan ngoãn cụp mắt. Đại đương gia thật sự quý Tần công tử, nhiều nhìn vài lần cũng không được.
Cũng đúng thôi, ở dưới chân núi, hán tử nào mà dám nhìn chằm chằm phu lang người ta, không bị đấm một cú là còn nhẹ. Trên núi tuy nới lỏng quy củ, nhưng nhìn chằm chằm phu lang của đại đương gia mà xuất thần thì cũng là chuyện không ổn. Nếu dấy lên ý nghĩ không nên có, kiếp sau chỉ mong đầu thai vào nhà tử tế.
Không còn những ánh mắt sáng quắc đổ dồn về phía mình, bước chân cứng ngắc của Tần Tuy Chi mới có thể thả lỏng đôi chút, lùi nửa bước phía sau Chu Tứ mà đi. Vào đại đường, hắn quen thuộc ngồi xuống vị trí của trại chủ — trên ghế bọc da hổ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT