Chu Tứ đang ăn cơm trưa thì gặp lại quân đội cường hào trước kia từng thảo phạt bọn họ, năm sáu vạn người kéo theo cờ xí các nhà cường hào rối rắm, nhìn qua là biết đội ngũ này chẳng có mấy ai thật sự xuất thân cường hào.
Bất quá, mấy nhà kia lại không hẹn mà cùng, đều phái trong tay bắt bớ được tráng đinh ra trận, lộ rõ dã tâm. Cái gọi là liên minh cũng chẳng phải kiên cố gì.
“Kiềm chế một chút mà đánh, những người này đa phần là dân cày, bắt được cứ thẩm tra kỹ, nếu không có án mạng thì thả về đi trồng trọt.” Chu Tứ không hề sợ hãi đám ô hợp kia, đừng nhìn có đến năm sáu vạn người, nếu thật sự là dân áo vải, chỉ cần bắt được vài tên cầm đầu, đám đông này có thể lập tức tan hàng.
“Đại đương gia yên tâm.” Võ Cương xách thương, dẫn theo ba ngàn người đi nghênh chiến.
“Đại đương gia, bọn họ cũng có tới năm sáu vạn người, chúng ta chỉ phái có ba ngàn người, chẳng phải là một đánh hai mươi sao.” Người bình thường dù có khỏe mạnh cũng khó mà địch nổi ba người, huống hồ hai mươi người, trừ phi Hắc Hùng Trại binh ai cũng dũng mãnh vô địch, bằng không khó mà làm được như vậy. Chỉ có đại đương gia và Trịnh đội trưởng là có thể.
“Nửa canh giờ.” Chu Tứ vừa nói vừa cắn bánh nướng, còn cùng thân vệ đánh cược.
Nửa canh giờ sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT